Những chuyện Đầu Năm

Vào đề:

Đây chỉ là những chuyện vui và đùa chơi của đầu năm mới.

Nếu:

"Người không yêu ta, nhưng ta vẩn yêu thương người.

Đùa chút chơi cho qua tháng năm."

 

                    * *

                      *

Mới nhập làng cuối năm nên Đầu Năm, để tỏ ra là một người có ḷng thành,Tớ nghĩ là phải đi một ṿng Chúc Tết các vị Chức sắc, Hương thân trong làng. Tớ không mặc áo dài ,khăn đống mà laị mặc Tiểu lễ mùa Đông , đi giày đen. Ung dung Tớ xuất hành.

Đầu tiên, Tớ gơ cửa cụ cựu Tiên chỉ Nguyễn như Lâm.

Mới gơ cửa, đă thấy cụ bước ra. Cụ vui vẻ:

- Lạnh lắm, DC lạnh lắm.

Chúc Tết, chào hỏi ,Tớ vừa bước vô nhà , đă thấy trong nhà bày toàn cây cảnh" Bôn sai". Cây nào cũng đẹp thật là đẹp. Tớ được biết: Từ ngày đầu lập  lại cái Làng 22 nơi xứ này, Cụ đă bỏ công xây dựng, bồi đắp biết bao tháng năm. Tiên chỉ cũng Cụ, Thầy Đề cũng Cụ, Quản lư cũng Cụ, chi thu cũng Cụ, Thủ quĩ cũng Cụ. Thông tin cũng Cụ, Liên lạc cũng Cụ luôn. Nghĩa là buổi đầu tái lập Làng cái ǵ Cụ cũng phải gánh hết. Việc Làng bề bộn, thậm chí ban đêm Cụ phải mang ghế bố ra patio để làm việc Làng, việc Nước,việc " hàng" Tổng, "hàng" Huyện. Mệt nhưng Cụ vẫn vui.

Sau một thời gian dài, dân Làng ai cũng yêu mến Cụ đều muốn Cụ làm" Tiên chỉ muôn năm". Nhưng Cụ qúa mệt nỏi: chuyện nhà, chuyện Làng mỗi ngày một khó khăn nên Cụ từ nhiệm và bây giờ Cụ chỉ biêt vui cùng cây cảnh, chĩ có cây cảnh mà thôi. Cụ mới tậu  được một  cây cảnh rất qúi. Nghe nói cây naỳ có tuổi hơn 40 năm lận. Suốt ngày Cụ chẳng đi đâu. V́ xa nó một chút là tâm thần Cụ bất an. Cụ như người mất hồn, thẫn thờ ,lẩn thẩn.

Không dám ngồi lâu, Tớ từ gĩa Cụ Lâm để đến thăm Cụ Lư hải Vinh . Cụ này Tớ đă gán cho một cái tên là Cụ Carnival. V́ bây giờ  đang nghỉ hưu. Rảnh rang, Cụ  muốn guíp bạn bè du lịch, đi chơi cho thoải mái tâm hồn, để quên đi những căng thẳng của cuộc đời, quên đi những vết hằn bầm dập của những năm tháng tù đầy, đă chịu biết bao đắng cay. Cụ t́m kiếm gía cả vừa với túi tiền của bạn bè mà đồng lương hưu( hay tiền SSI ) qúa ít ỏi. Cụ t́m cơ hội để bạn bè gặp nhau một cách vui vẻ . Đó là một tấm ḷng nh́ệt t́nh của Cụ đă hết ḷng v́ bạn bè. Đó củng là một việc làm có ư nghĩa của Cụ.

Hàn huyên xong,Tớ xin từ gĩa để đến thăm Cụ Tiên chỉ Bùi TrungNghĩa. Nhà Cụ này ở măi trên núi cao, leo dốc muốn hụt hơi. Nhưng rất tiếc Tết này Cụ đă treo bảng" Không tiếp khách , Xin cáo lỗi".Lạ một điều,Tớ vừa nghe chính Cụ đă đóng Niên liễm cho Cụ Thủ Qũi mới đây. Nhiều bạn bè vẫn c̣n biết bao  thắc mắc về Cụ. Chẳng hiểu Cụ có đau thật không? Tá biến hoá của Aó Hoa rừng rất lừng lẫy của một thuở nào để bạn bè  đặt câu hỏi th́ đó không phải là một điều lạ lắm sao? ? ?.....

Tớ lại đi một lèo đến chúc Tết Cụ" xử lư thường vụ",chức danh Tiên chỉ,là Cụ Lê viết Đắc.Qua một tuần trà với mứt thập cẩm,Cụ tươi cười nói rằng:"Ông nhớ là tôi chỉ tạm thời đảm trách trong giai đoạn vắng người quản trị Làng ta chớ không có làm hoài được đâu. V́ tôi bận qúa nhiều chức vụ......nhà nước. Nói vậy chứ thực ra Cụ cũng đổ ra rất nhiều công sức để bao bọc Làng ta trong việc xin tiền yểm trợ cho thương binh, quả phụ lên tới $ 2000.00. Số tiền naỳ  đă được Cụ Thủ qũi gởi về VN rồi. Xin cám ơn Cụ . Mong rằng sang năm Canh Dần này Cụ cứ v ững bụng lo việc nước, việc nhà, việc làng.Năm nay nghe xa nghe gần Cọp dữ quá chẳng  Cụ nào dám đứng ra tổ chức Hội làng nên  cái vụ " Tiên  chỉ"không biết đi về đâu và ra thế nào nữa? Đây thực sự là một khũng hoảng nhân sự " hậu" Bú trung Nghỉa.

Chào từ gĩa Cụ Lê viết Đắc,Tớ vội vàng lên chuyến xe lửa tốc hành tới" Cao nguyên T́nh Xanh". Nơi đây là bản doanh của Cụ Nguyễn quốc Nam. Cái tên"Cao nguyên Tinh Xanh"do Cụ đặt ra. Chẳng hiểu nó có thơ mộng hay không ? Đến nơi Tớ chỉ thấy tuyết trắng với mưa! Ngày Tết cây cối không có một chồi , một lộc non. Chỉ có lạnh tái tê. Thế mà trong trái Tim của Cụ lại rực rỡ một tấm ḷng tha thiết với Làng ,v ới Nước." Bản Thánh ca Alpha Đỏ" là những lời thơ được Cụ diễn tả như một t́nh yêu đày rung cảm, như máu trong tim của một thời hơn 40 năm đă qua. Bá thơ này đă được Cụ viết lên trong khung cảnh như thế đó.

Trong cảnh"củ kiệu ,dưa hành, câu đối đỏ, bánh chưng xanh", Cụ tâm sự với Tớ rằng:" Tôi đă làm nhiều việc cho thiên hạ, nay tôi muốn cống hiến, rất thực tế, cho Làng 22 một công tŕnh ǵ đó để làm kỷ niệm mai sau cho con cháu. Công tŕnh đó phải thật hoành tráng,mang đầy t́nh người để sưởi ấm trong tuổi già,để thấy nhau và gần gũi nhau bất tận".Tiện đây, Tớ cũng muốn hỏi nhỏ Cụ Mũ Đỏ Phạm ngọc Đăng : h́nh như Cụ cũng làm cho thiên hạ nhiều việc lắm rồi, Cụ cũng đă từng tổ chức Hội Làng một lần rồi. Nếu được,xin Cụ một lần nữa phối hợp với Cụ Quốc Nam và các Cụ Ở Thôn Tây của Cụ để mở Hội Làng năm nay. Cụ nghĩ sao?

.

Bây giờ Tớ mới giật ḿnh,Làng ta có qúa nhiều nhân tài, nhiều tài năng hy hữu. Nhưng tiếc qúa. Cho đến hôm nay ở caí tuổi gần đất xa trời  này vẫn chưa có thể kết hợp lại được thành một hợp đoàn Vĩ Đại! Buồn lắm thay!!!

Từ giă Cụ Quốc Nam, Tớ đến thăm mấy Cụ đang tu thoát Trần mà Tớ được nghe danh như Cụ Trương thanh Nhạc,Cụ Trần thanh Chương, Cụ Lê tấn Hớn.Sau khi thăm hỏi,Tớ chỉ xin các Cụ tu hành lập nhiều công đức, cầu Trời cho dân làng an vui , mở Hội Làng mỗi năm, con dân hạnh phúc, con cháu nhận nhau. Nếu không,như hiện nay thôn trên, xóm dưới đang xa dàn xa dần. Buồn lắm các CỤ ạ.

Trên đường trở về nhà, Tớ ghé thăm Cụ Hạm phó Phạm ngọc Thạnh HQ6(?) Tưởng gặp cố tri ai dè Cụ lại đi khỏi. Tết nhất mà Cụ lại đề bảng" Đi xa- Không tiếp khách-Đa tạ. Hỏi hàng xómTớ mới biết hoá ra Cụ mới gặp được một sư phụ, tuổi nhỏ tà́ cao mà Cụ đă ngưỡng mộ từ lâu, lâu lắm rồi. Cụ rất muốn " phải có danh ǵ với núi sông" nên Cụ ra sức tầm sư học nghề. Cụ đă bỏ nghề Hàng Haỉ. Biển khơi không lôi cuốn Cụ được nữa. Cụ để mặc bọn Trung Cộng tự do đánh chiếm Ḥang sa, Trường sa. Thời thế , thế thời phải thế! Cụ bảo rằng: bây giờ Cụ  mới tầm được sư phụ chỉ dạy cho môn vơ thuật luyện thần, luyện khí  là:" Âm khí công". Vơ công này là tuyệt đỉnh công phu, trấn áp giang hồ. Cụ mừng lắm. Cụ quên cả cái thân ǵa. Vội vă từ giă miền nắng ấm,rực rỡ bướm hoa theo Thầy.Vai mang tuí vải, một ít lương khô lên đường tới tận xứ Canada,giápvùng Bắc cực, để luyện môn "Âm khí công" .Cụ cho biết môn luyện công ấy phải được luyện và vận khí trên băng tuyết- Càng đông lạnh càng đạt vơ công thâm sâu. Lâu lâu Cụ đă dùng "Âm công truyền lực"gọi về cho Tớ . V́ thế Tớ mới có thể hiểu đôi phần. Thôi th́ Tớ cũng mong Cụ chóng thành công đạt Đạo Trời!!!!

Bây giờ Tớ lại nói về chuyện đến và chúc Tết Cụ Mũ Xanh Hương Chủ của Làng. Chuyện là như thế này: Mùng Một , Trời vưà sáng,Tớ ra ngồi hàng ba uống trà thưởng ngoạn cảnh trời đất đầu Xuân. Chợt ngoài ngơ,Tớ thấy mấy tên lính hầu trong đội" Sói Biển"của Cụ Hương Chủ tới. Chúng nó không mặc quần vải thô , chân quấn xà cạp hay đội nón lá hẹp vành có chóp mà chúng mặc aó quần rằn ri, giầy saut, nón "Bo" hẹp vành. Lính " Sói Biển" của Cụ nổi tiếng là dữ dằn. Nhờ chúng Cụ mới giữ yên được xóm làng.

-  Chúc mừng Cụ năm mơí .Thưa: Cụ là Cụ Cả Cần đấy ạ ?

-   Vâng, tôi cũng chúc mừng năm mới các Anh. Thế, các anh được Cụ Hương Chủ sai đến đây t́m tôi có việc ǵ vậy ?

-    Chả là thế này.Hương Chủ mời Cụ tới nhà trước là đễ gặp mặt đầu năm, sau là..... Ấy Cụ mới vào Làng , Cụ chưa biết đó thôi. Hương Chủ muốn mời các Cụ họp mặt đầu năm để chung vui và  đặc  biệt năm nay Hương Chủ muốn " ĺ x́" mỗi Cụ một " phong bao" để mua vài ba xị uống chơi trong 3 ngày Tết ( nếu Cụ nào không tin cứ việc mua vé xe đ̣, xe bus tới nhà Cụ Hương Chủ sẽ được "ĺ x́" liền một khi ).

Sau vài chung, Cụ tuyên bố :   " Làng ta là Làng can trường và..... Không có chia rẽ".Ǵa rồi, chỉ căi nhau chút đỉnh thôi. rồi đâu cũng vào đó. Chí lư! Chí lư!

Tớ nghe nói h́nh như lúc nay Cụ Hương Chủ đang viết hồi  kư th́ phải ? Cụ viết về đội "Sói Biển" của Cụ đă một thời hiển hách. Chẳng biết Cụ có  cho Cụ "Trâu Điên",râu cá trê, Kiều công Cự ké một hai chương trong đó hay không ? (Tớ củng nghe kể rằng vừa xuống nuí mới có một tháng Cụ Trâu Điên đă được đặc cách lên một cấp tại mặt trận ở   khu Ấn Quang -Chợ Lớn-).

Thực ra, trước  Cụ Mũ Xanh ,Cụ Ngũ Tử Tư Lê văn Kiện  đă làm Hương Chủ. Cụ có công lập một tháp cao 12 tầng cho các Cụ dân làng lên đo ngâm thơ vịnh nguyệt, luận bàn thiên văn địa lư, kinh bang tế thế để mở rộng tầm mắt,kiến thức.Nhưng lâu dần tháp không được tu sửa, laị thêm phần tranh và nghị luận hết sức căng thẳng. Nhân thay đổi chức Tien Chỉ,Cụ liền giao lại việc trông coi cho Cụ Mũ Xanh . May qúa Cụ Mũ Xanh liền săn tay áo ra tay ngay, chỉnh đốn , sửa chữa lại . Nhờ ơn Trời, mọi sự lại như xưa. Nhờ vậy,Tớ mới có thể lên ṭa tháp này hôm nay để nói" Những chuyện Đầu năm".

Một vấn đề Đầu năm, theo Cụ Lê viết Đắc Đề , Tớ xin lập laị mà thôi. Đó là Bản Tin Làng 22.Ngày xưa chỉ có Cụ Mai vĩnh Phu cáng đáng là lâu nhứt. Tớ được biết cứ mỗi năm khi hoa mai, hoa đào nở, Cụ ông họ Mai ngồi nhâm nhi ly trà sen, rít một điếu thuốc lào. Cụ thường làm như thế để lấy ư , lấy tứ cho Băn tin Đầu Xuân. C̣n Cụ Bà th́ " quần lĩnh áo the mới", tay cầm quạt hầu Cụ ông. Thơ Cụ phải nói là tuyệt.Chả thế mà Cụ Bà vẫn súyt xoa luôn miệng, khen Cụ tài hoa. Hồi xưa Cụ vốn là phi công đi trên mây trên gío. Lấp lửng trên bốn từng mây nên ư tứ của Cụ cũng bay bổng.Bây giờ Cụ buồn v́ đất nước VN mất  dần,  chán thế sự nên Cụ chẳng mặn mà với thơ văn nữa.

Ngày xưa Cụ đă bỏ ra nhiều công sức rồi. Ngày nay Cụ đành phải xa dời.Đành vậy thôi!!! Chỉ tiếc cho cả Làng không cái thú được đọc những vần thơ, những áng văn hay nữa. Tớ chỉ biết hỏi bâng quơ: biết đến bao giờ Bản Tin của Làng mới được tái xuất hiện đây???

Những chuyện Đầu Năm nói thế cũng đủ rồi .Tớ xin hẹn dịp khác sẽ nói tiếp những chuyện dài của Làng 22 chúng ta

 

Thân aí chào các Bạn.

 

Că Cần -

Dặng văn Cần.